Muốn tu Bồ Tát đạo, hành Bồ Tát đạo, cứu độ chúng sanh đúng theo bản nguyện của chư Phật trong mười phương; ta là con nhà Phật nên cũng muốn làm những gì mà cha ta đã làm; cũng muốn thành tựu đạo nghiệp, viên mãn đạo quả như chư Phật đã thành; muốn được như vậy thì phải đầy đủ phước đức trí huệ. Lúc Phật Thích Ca còn tại thế, Ngài Xá Lợi Phất có hỏi Thế Tôn rằng:” Người chưa chứng được thánh quả, không có thần thông có thể cứu độ chúng sanh được không?”. Phật dạy: : có lục thông đầy đủ độ chúng sanh không phải là dễ, hà huống là không!”.
Muốn cứu độ chúng sanh tự mình phải giác ngộ rồi sau đó mới đem chỗ giác ngộ của mình sang sẻ cho người khác. Hiện tại chúng ta là phàm nhân; tham, sân, si chưa dứt; tài, sắc, danh lợi chưa buông, thì làm sao cứu độ chúng sanh mà, đòi ở lại Ta Bà để làm lợi lạc mọi người. Chúng sanh ở thế giới Ta Bà tham, sân, phiền não đau khổ đã quá đầy, họ không cần phải mang thêm những thứ ái dục, phiền não mà ta đang mang để chia sẻ cho họ. Chúng sanh ở đây chỉ cần ánh sáng giác ngộ, mà, thứ ánh sáng giác ngộ ấy ở đâu mà ta có thể cho họ; vì ta thật sự chưa có. Ta muốn có ánh sáng giác ngộ để mang cho chúng sanh nơi thế giới Ta Bà thì phải một lòng niệm Phật cầu sanh Tây Phương, gặp Phật nghe pháp vào được vị bất thối của Bồ Tát; đầy đủ thần thông diệu dụng, ánh sáng giác ngộ, trí tuệ và hùng lực, mang ra chia xẻ với chúng sanh ở Ta Bà mà không sợ phiền não trần lao nhiễu loạn. Dụ như một người không biết bơi thì làm sao có thể lặn xuống giòng nước sâu mà vớt được kẻ đang bị chết đuối; vớt đã không được người mà chính mình cũng bị dòng nước cuốn trôi. Muốn cứu người thì tự mình phải biết bơi, ra vào trong nước tự tại. Cũng vậy, người giác ngộ đối với phiền não sống chết ở thế gian không còn sự ràng buộc thì mới có thể ung dung ra vào nơi cõi triền phược mà cứu độ chúng sanh. Bằng ngược lại, ta chỉ bị trần lao lôi cuốn, rồi trôi theo giòng thác lũ của sanh tử luân hồi mà thôi.
Đức Thích Ca và chư Bồ Tát Văn Thù, Phổ Hiền…sở dĩ khuyên chúng ta niệm Phật cầu sanh Tây Phương là vì muốn chúng ta có đầy đủ đạo lực, trí lực trước khi nhập cuộc làm việc cứu thế độ sanh. Muốn đầy đủ đạo lực thì phải ở nơi vị bất thối; mà vị bất thối không gì tốt hơn là niệm Phật cầu vãng sanh Tây Phương.
Thường ngày quý vị thường hay nghe nhiều pháp môn tu khác nhau, nhiều lý lẽ khác nhau: Phật, thế giới Phật thì nhiều, cầu sanh đâu, niệm Phật nào không được mà nhất thiết chi phải niệm Phật A Di Đà và cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc. Cầu sanh cung trời Đâu Suất gặp Phật Di Lặc gần đây không tiện hơn hay sao? Lại cầu chi cảnh Tây Phương quá cách xa nơi cõi Ta Bà…xin chư vị đừng nên xiêu lòng, hãy chánh tâm cương quyết mà tiếp tục niệm Phật Di Đà cầu sanh Tây Phương; vì sanh Tây Phương là viên mãn Bồ Đề đạo, là vì cầu Phật đạo, vì thành Phật mà ta cầu sanh Tây Phương là viên mãn Bồ Đề Đạo, là vì cầu Phật đạo, vì thành Phật mà ta cầu sanh Tây Phương Cực Lạc nên đừng nản lòng khi có nhiều lời ra vào.
Pháp môn niệm Phật từ nơi kim khẩu của đức Thích Ca nói ra, chư Phật trong mười phương hộ niệm, từ nơi các Bồ Tát Văn Thù, Phổ Hiền, Mã Minh, Long Thọ, chư vị Tổ sư Liên Trì với Di Đà sớ sao, Ngẫu Ích với Di Đà yếu giải, Tịnh Độ thập yếu, U Khuê với viên trung sớ, chúng ta không thể không học, không tin, không đọc không nghiên cứu.
Nếu như ta không tin, không nghiên cứu, không thấu đạt được đạo lý giải thoát, không hiểu rằng vì cầu đạo Bồ Đề, vì Phật quả mà ta phải niệm Phật cầu sanh Tây Phương; thì dầu cho ta có đang là một pháp sư giảng pháp nổi tiếng về pháp môn tu nầy, về pháp môn tu nọ đi nữa thì cũng chưa vượt thoát ra được ngoài vòng kiến giải của thiên kiến, chưa muốn nói là có tâm hủy báng chánh pháp. Thỉnh chư vị cẩn trọng mà hành trì niệm phật chuyên cần!!!