Home > Khai Thị Niệm Phật
Lâm Chung Cảnh Sách
Pháp Sư Tín Nguyện | Hòa Thượng Thích Giác Qủa, Việt Dịch


Trong tập “Lâm Chung Cảnh Sách” Đại Sư Ưu Đàm ghi:

“Trường hợp người niệm Phật muốn vãng sanh về Tịnh Độ thì mỗi ý nghĩ thường nghĩ rằng, hết thảy mọi hiện tượng trong thế gian đều vô thường, nghĩa là “có Thành thì có Hoại, có Sanh thì có Tử”, nếu không trực tiếp học tập Phật pháp thì khi bỏ thân này để lãnh thọ thân khác, cứ mãi luân lưu trong Bốn loài Sáu nẻo của Tam giới khó có ngày thoát khỏi. Đời này, chúng ta có duyên lành được nghe Chánh pháp, được tu Tịnh nghiệp, chỉ thuần túy niệm Phật nên sẽ được sanh về Tịnh Độ nhập vào hoa sen đón nhận nguồn thanh thoát an vui, vĩnh viễn ra khỏi sanh tử, không còn thối chuyển đối với quả vị Bồ-đề, đây là việc cần phải làm của đấng Đại trượng phu trên đời. Trường hợp khi bị bệnh tật việc chủ yếu là hướng về việc vãng sanh, nên giữ thân tâm thanh thản chớ khởi tâm nghi nan lo lắng, lúc ấy cần ngồi nghiêm trang mặt hướng về phía Tây, tâm niệm chỉ tưởng nhớ đức Phật A-Di-Đà, Bồ-Tát Quán Thế Âm, Bồ-Tát Đại Thế Chí cùng vô số chư vị hóa Phật, hóa Bồ-Tát đang hiện hữu trước mắt; đồng thời, chí tâm thành khẩn niệm Phật liên tục không gián đoạn. Mặt khác, tất cả những sự việc trong cuộc sống không nên suy nghĩ, tham luyến, giả như có một ý nghĩ về sự đời khởi lên, thì lập tức tiếp tục niệm danh hiệu Phật, vì rằng năng lực của mỗi câu niệm Phật sẽ trừ diệt được vô số tội chướng. Nếu người bị bệnh hôn mê không thể tự niệm được, thì những người xung quanh tìm phương tiện để khích lệ thức tỉnh thần thức đương sự giữ Chánh niệm, với sự dụng tâm như vậy sẽ trợ duyên người lâm chung đi đúng đường. Cho nên, cần trung thực duy trì duy nhất sự niệm Phật thì chắn chắn sẽ được vãng sanh Tịnh Độ Cực Lạc, nếu thọ mạng chưa hết thì bệnh tình sẽ bình phục. Do vậy, cần thận trọng không nên khởi tâm lưu luyến việc thế gian, không suy nghĩ được sống hay chết, chỉ đơn thuần chuẩn bị cho việc vãng sanh – Được thế, thì nghi nan gì? Âu lo gì?”

Trích từ: Lợi Ích Thù Thắng Của Khai Thị Trợ Niệm