Home > Khai Thị Niệm Phật
Niệm Phật Cầu Vãng Sanh Là Tự Mình Trở Về Nhà
Hòa Thượng Thích Phước Nhơn


Chúng ta dong đuổi trong trần lao phiền não, sống chết trong vòng luân hồi, giống như đứa con tuổi còn trẻ, nghe lời bạn bè xúi dục, bỏ nhà, bỏ cha mẹ, anh em, trốn học đi hoang, học theo thói hư trộm cắp, nghiện ngập… nay đứa con nghe lời khuyên bảo của những người bạn tốt, những người thân trong gia đình, thấy rõ được sự nguy hại đến tương lai nên tự mình sửa đổi, ăn năn lỗi lầm quay về sống với cha mẹ; đứa con như vậy cha mẹ nào không tha thứ, không chấp nhận để dạy dỗ; đồng thời nhà của cha mẹ cũng là nhà của mình thì tại sao mình lại không quay về được. Không về nhà được chỉ trừ những đứa con nghỗ nghịch, không muốn về nhà, không biết sửa dổi thói hư tật xấu, không nghe lời cha mẹ, và, ngay cả không thừa nhận cha mẹ là người đã sanh thành và nuôi nấng ta.

Cũng vậy, Tây Phương Cực Lạc là nhà ta, Phật Di Đà là cha ta, tất cả Bồ Tát là anh em ta, nhưng ta là đứa con hư, đứa con nghỗ nghịch, đã trốn nhà, bỏ cha chạy theo bạn bè làm việc tổn mình, hại người gây xáo trộn trong xã hội đã bao phen. Nhưng ta tưởng rằng đường ta đi là đúng, là hợp với lý tưởng sống, không khác nào đứa con trẻ theo phường trộm cắp, nghiện ngập; nhưng cũng luôn cho rằng lý tưởng mà ta đã chọn là đúng, là tốt đẹp, là hoàn mỹ.

Nay ta niệm Phật cầu sanh Tây Phương là tự quay về nhà mình, là đứa con biết ăn năn sửa lỗi. Như vậy, có khó khăn gì mà ta không vãng sanh được, có gì bất ổn mà Phật Di Đà không tiếp dẫn chúng ta? Tây Phương là nhà ta, Phật Di Đà là cha ta thì không có gì là trở ngại khi ta đã biết lỗi mà quay về để làm người tốt. Không cha mẹ nào bỏ con khi con đã sửa lỗi. Một đứa con bỏ nghiện ngập, bỏ trộm cắp…trở thành người lương thiện lo học hành, có bằng cấp, tạo dựng một gia đình tốt, giúp đỡ xã hội…đứa con như vậy là bỏ ác làm thiện, là một đứa con ngoan, đứa con lý tưởng. Cũng vậy, xưa kia ta mê mờ, chạy theo năm món dục lạc làm nhiều điều tội ác; nay tỉnh ngộ, ăn chay, niệm Phật là gây chủng tử thiện căn phước đức. Có thiện căn phước đức thì việc sanh Tây Phương không gì là khó.

Một đứa con thành ý, thành tâm quay về nhà thì không có việc gì khó. Người niệm Phật chí thành, tín tâm thì việc vãng sanh không gì khó khăn. Tín tâm, thành tâm thì công đức vô lượng vô biên, thiện căn tăng trưởng. Chỉ sợ tín tâm không có, thành tâm chưa đủ thì việc vãng sanh có phần hơi khó. Có lòng tin, có tu, có niệm Phật thì việc gì cũng dễ.  Không lòng tin, không tu, không niệm Phật thì việc gì cũng khó. Thỉnh chư vị chú ý!