Ai ai cũng yêu mạng, con vật nào cũng tham sống, lẽ đâu giết thân mạng chúng để no miệng mình. Hoặc mũi nhọn phanh bụng, hoặc dao sắc chọc tim, hoặc lột da, cạo vảy, hoặc cắt họng, bóc vỏ, hoặc nước sôi sùng sục nấu sống trạnh, lươn; hoặc muối, rượu muối sống cua, tôm. Ðáng thương thay! Ðau đớn cùng cực không cách giãi bày, khổ sở tột bậc khó lòng chịu đựng. Tạo tội ác ngập trời đến thế, kết thành muôn thuở thâm thù. Một mai vô thường, liền đọa địa ngục, vạc sôi, lò than, rừng kiếm, núi đao, vừa chịu tội xong lại làm loài vật. Oán oán vay trả, mạng mạng đắp đền. Rốt cuộc làm người, lắm bệnh, yểu thọ, hoặc bị rắn, cọp cắn chết, hoặc chết vì nạn đao binh, hoặc chết trong vòng tù tội, hoặc chết vì độc dược, đều là do sát hại cảm thành.
Tôi nay ứa lệ máu, dập trán, bi ai thưa cùng người đời: Chẳng dám ép các vị ăn chay, trước chỉ khuyên nên tránh giết. Nhà kiêng giết, thiện thần thủ hộ, tai họa bất ngờ sẽ tiêu trừ, tuổi thọ dài lâu, con cháu hiền hiếu, cát tường đủ thứ, khó thể thuật trọn! Nếu lại còn tùy sức phóng sanh, kèm thêm niệm Phật, không chỉ phước đức tăng trưởng, ắt còn tùy nguyện vãng sanh, vĩnh viễn thoát khỏi luân hồi, lên bậc Bất thoái.
Các nhân giả có duyên gặp lời này, xin hãy hồi tâm, quyết chí thọ trì, chớ sanh nghi hối. Nếu chưa làm được, hãy chuyển cho người khác thì công đức cũng vô lượng.
Nhận định:
Chẳng kết mối nợ oan nghiệt thì lâm chung không gặp chướng ngại. Xin tất cả các đồng đạo niệm Phật hãy kiêng giết, phóng sanh để khi vãng sanh khỏi bị chướng duyên.