Home > Khai Thị Phật Học
Phát Tâm Bồ Ðề
Pháp Sư Dật Nhân Biên | Cư Sĩ Như Hòa, Việt Dịch


Tiếng Phạm là A Nậu Ða La Tam Miểu Tam Bồ Ðề, Tàu dịch là Vô Thượng Chánh Ðẳng Chánh Giác, là quả đức rốt ráo chư Phật đã chứng, là bổn nguyên Phật tánh mà chúng sanh bị mê. Kẻ học Ðại Thừa nương theo Tứ Ðế viên đốn vô tác, phát bốn nguyện rộng lớn.

Trước hết, dựa vào cảnh Khổ Ðế, phát một nguyện rằng: “Kẻ chưa độ khiến cho được độ”, tức là: chúng sanh vô biên thệ nguyện độ.

Rồi nương theo cảnh Tập Ðế, phát một nguyện rằng: “Kẻ chưa hiểu khiến cho được hiểu”, tức là: Phiền não vô biên thệ nguyện đoạn.

Thứ ba, nương theo cảnh Ðạo Ðế, phát một nguyện rằng: “Kẻ chưa an khiến cho được an”, tức là: Pháp môn vô lượng thệ nguyện học.

Thứ tư, nương theo cảnh Diệt Ðế, phát một nguyện rằng: “Kẻ chưa được Niết Bàn khiến cho được Niết Bàn”, chính là Phật đạo vô thượng thệ nguyện thành.

Nguyện nếu chẳng dựa theo Ðế thì gọi là cuồng nguyện!

Biết rõ ấm nhập đều như, không có Khổ để bỏ. Trần lao vốn tịnh, không có Tập để đoạn. Biên hay tà đều trung chánh, không có Ðạo để tu. Sanh tử chính là Niết Bàn, không có Diệt để chứng.

Liễu đạt như thế, phát tâm lập hạnh thì bao nhiêu công đức chỉ có Phật biết được nổi. Nếu chẳng được như vậy thì dẫu có thể phát tâm nhưng bị vướng mắc nơi Thiên, Tiểu, chẳng tương ứng với Bồ Ðề. Tuy siêng hành tinh tấn nhưng giống như [toan] nấu cát thành cơm. Ví như làm ruộng mà chẳng gieo hạt giống; đã chẳng có mầm mộng còn mong được thóc ở chỗ nào! Há chẳng nên suy nghĩ kỹ hay sao?