Đàm Hoắc
Minh Thành Tổ Chu Lệ | Đức Nghiêm Đức Thuận Nguyên Nhứt, Việt Dịch


Không rõ sư người xứ nào, chỉ biết vào thời Ngốc Phát Nộc Đàn, sư từ Hà Nam đến. Sư cầm tích trượng bảo mọi người quỳ xuống và nói:

– Đây là mắt Bát nhã, nếu ai vâng theo thì có thể đắc đạo.

Mọi người đều rất kính trọng, ưu đãi sư.

Lần nọ, có người cúng dường y phục, sư nhận rồi đem ném xuống sông. Một ngày sau, y phục trở về với chủ cũ mà không hề bị bẩn. Sư đi nhanh như gió và đoán biết sự giàu nghèo, sống chết không sai mảy may. Có lần bị dấu tích trượng, sư khóc to lên mấy tiếng, nhắm mắt lại trong chốc lát rồi đứng lên đi lấy tích trượng, mọi người rất ngạc nhiên trước sự thần kỳ chẳng thể lường của sư. Nhân đó mà nhiều người phụng thờ Phật pháp.

Lợi Lộc Cô có em là Nộc Đàn, tạm giữ chức Phiêu Kị, quyền thế nhất nước, những người mà ông ta nghi kỵ đều bị ông giết hại.

Sư nói với Nộc Đàn:

– Ông nên tu thiện, phụng thờ Phật để tích đức cho đời sau.

Nộc Đàn nói:

– Tổ tiên tôi không phụng thờ Phật, nay tôi làm thế thì e trái với đường hướng của tổ tiên. Nếu trong bảy ngày ngài không ăn uống mà thần sắc vẫn bình thường thì Phật đạo mới vi diệu, được vậy kẻ hèn này sẽ phụng thờ.

Nói xong, ông ta sai người giữ kĩ sư bảy ngày, nhưng sư không có vẻ gì đói khát. Nộc Đàn sai sa môn Trí Hạnh lén đem bánh đến mời, sư nhất định không ăn. Nộc Đàn càng quý kính sư. Sư thường nói với Nộc Đàn:

– Nếu có thể ngồi yên, giữ lòng rỗng lặng, thuận lẽ tự nhiên thì thiên hạ sẽ được thái bình, vận nước muôn đời hưng thịnh. Còn như thích đem binh đi giết hại thì tai họa sẽ đến bên mình.

Nộc Đàn không chịu nghe theo. Khi con gái Nộc Đàn bệnh nặng, ông ta đến xin sư trị liệu. Sư nói:

– Chuyện sống chết của con người vốn đã định sẵn, thánh nhân cũng không thể chuyển họa thành phúc, Đàm Hoắc tôi làm sao có thể kéo dài mạng sống cho con ông! Chỉ có thể biết sớm hay muộn mà thôi.

Nộc Đàn vẫn một mực cầu xin sư. Bấy giờ, cửa hậu cung[28] bị đóng. Sư nói:

– Hãy nhanh chóng mở cửa hậu cung, mở kịp thì sống, không kịp thì chết.

Nộc Đàn ra lệnh mở cửa nhưng không kịp, con gái ông ta chết.

Về sau, chiến chinh loạn lạc, không rõ sư ở nơi đâu.

Từ Ngữ Phật Học Trong: Đàm Hoắc