Phật Học Vấn Đáp


Ngày ngày kiên trì tụng kinh..., có thể nhổ trừ được hết thảy gốc rễ của nghiệp lực, tình chấp không?
Ngày ngày kiên trì tụng kinh, niệm Phật, sám hối, sửa đổi bản thân, liệu có thể nhổ trừ được hết thảy gốc rễ của nghiệp lực, tình chấp không?

8/12/2022 1:12:38 PM

Điều này phải xem cách tu của bạn như thế nào, nếu bạn biết tu thì không có vấn đề gì; nếu không biết tu thì không đạt được mục tiêu này, có thể bạn lại sanh phiền não nhiều hơn. Phật dạy rằng sám trừ nghiệp chướng nhất định phải nương vào giới định huệ, nhân giới đắc định, nhân định khai huệ, sau khi khai trí huệ rồi thì chuyển phiền não thành Bồ đề, nghiệp chướng mới được tiêu trừ. Nếu không đạt được mục tiêu này thì vô cùng, vô cùng khó.

Nói thật ra, ở vào thời đại hiện nay, muốn nhổ trừ hết thảy nghiệp lực, tình chấp thì rất khó! Trước hết, bạn phải tự hỏi chính mình, bạn còn có chấp trước không? Bạn còn có thất tình ngũ dục không? Ở trong hoàn cảnh nhân sự, hoàn cảnh vật chất còn ưa thích không? Còn chán ghét không? Nếu còn những thứ này thì bạn diệt không nổi. Cho nên đáp án là chắc chắn vẫn còn; nếu không còn thì bạn là Bồ tát tái lai, bạn không phải là phàm phu, phàm phu thì chắn chắn là còn.

Đức Phật từ bi, Ngài biết trong thời kỳ mạt pháp phiền não tập khí rất nặng, sức mạnh dụ hoặc của ngoại duyên vô cùng lớn, không có cách gì liễu sanh tử xuất tam giới, nên mới đặc biệt vì chúng ta mà mở ra pháp môn đới nghiệp vãng sanh. Ngoài pháp môn này ra, nếu dùng pháp môn khác thì thật sự là khó. Thế nhưng đới nghiệp vãng sanh so với tám vạn bốn ngàn pháp môn, tuy có dễ hơn, nhưng trên thực tế cũng chẳng dễ. Những pháp môn đó đều phải đoạn phiền não, bạn không đoạn phiền não tập khí thì bạn không có cách gì. Pháp môn này chỉ cần có năng lực khống chế được phiền não, không để nó phát tác là được, việc này dễ hơn nhiều. Bạn có thể khống chế được không? Nếu bạn khống chế không nổi, thì vẫn không thể vãng sanh.

Vậy làm thế nào để khống chế được? Quan trọng nhất vẫn là hiểu rõ lý. Thành thật mà nói, gọi là Phật độ người có duyên, có hai loại người có duyên, loại người thứ nhất là có trí huệ, họ hiểu rõ, loại người này dễ độ. Loại người còn lại là thật thà, mặc dù họ chẳng biết gì, nhưng bạn dạy họ niệm một câu A Di Đà Phật, họ sẽ tuyệt đối không xen tạp một vọng niệm nào, đó là người thật thà. Người thường chúng ta không thật thà, sao lại nói không thật thà? Niệm Phật mà vọng niệm rất nhiều thì không thật thà, còn khởi vọng tưởng thì cũng không thật thà, không thật thà thì không thể thành tựu. Cho nên, bạn phải hiểu, người thông minh thì ít, người thật thà cũng ít, đại đa số đều ở trong nhóm không thật thà, tự cho mình thông minh, tự cho mình giỏi giang, sau cùng đều để lỡ cả đời, điều này chúng ta không thể không biết.

Học thật thà cũng không dễ, khi xưa thầy của tôi là lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam đã nói với tôi, thầy ấy muốn học thật thà, học suốt bốn, năm mươi năm cũng chẳng học được, bạn mới hiểu thật thà quả thật là việc không dễ. Nếu không thể học thật thà thì học kinh giáo, khi đạo lý đều thông đạt thấu tỏ rồi, dần dần sẽ thành thật, mới biết thật sự phải buông xuống, buống xuống là đúng, không phải sai. Từ trong kinh giáo mà hiểu rõ ràng, hiểu thấu suốt, đây là một con đường. Trong kinh giáo, người trung thượng căn đúng thật đều có phần, chúng tôi thường hay nghĩ đến tổ tiên xưa của chúng ta chân thật là kiệt xuất, họ có 24 chữ trở thành chân ngôn, chân lý, vĩnh hằng bất biến.

Hai mươi bốn chữ này là gì? Là tám câu đầu tiên trong Tam Tự Kinh, “Nhân chi sơ, tánh bổn thiện” (con người khi mới sanh ra vốn có tánh thiện), bạn phải tin tánh người vốn thiện. Chữ thiện này không phải là thiện của thiện ác, thiện của thiện ác cũng không phải là thiện pháp, là nhiễm pháp, không phải là tịnh pháp. Thanh tịnh rồi thì lìa khỏi thiện ác hai bên, đó mới gọi là chân thiện, cho nên nói tánh vốn thiện. “Tánh tương cận, tập tương viễn” (tánh ấy gần giống nhau nhưng do tập tục mà khác nhau), về mặt tánh mà nói, mọi người đều như nhau, tương cận là chúng sanh cùng Phật không khác biệt; tập tương viễn, ‘tập” là thói quen, tập tánh, tập tánh có khác biệt lớn. Người xưa thường nói "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng", nói cách khác, bạn sẽ bị hoàn cảnh làm cho ô nhiễm. Ô nhiễm chính là có thiện ác, cho nên Mạnh Tử nói tánh thiện, Tuân Tử nói tánh ác, cái nào cũng là thiện của thiện ác, đó không phải là bổn thiện, nhất định phải biết điều này, đó là nói về tập tánh. Khổng Tử nói bổn tánh, Mạnh Tử, Tuân Tử đều là nói tập tánh. Bởi vì có tập tánh cho nên giáo dục mới quan trọng. Tiếp theo là “cẩu bất giáo, tánh nãi thiên” (nếu không được giáo dục thì cái tánh ấy sẽ thay đổi), bạn không được dạy dỗ thật tốt, thật tích cực thì bạn sẽ học các thứ tiêu cực. Dù thế nào thì con người từ khi sinh ra đến khi già chết, ngày ngày đều đang học, không học cái tốt thì học cái xấu, ngày ngày đang học tập. “Giáo chi đạo, quý dĩ chuyên” (cách giáo dục quý ở sự chuyên cần), 8 câu 24 chữ này là chân ngôn!

Người chân thật hiểu được, cả đời này chân thật nương theo nguyên tắc chỉ đạo tối cao này mà học tập thì không có ai không thành công. Học tập phải chuyên, tinh chuyên, không được học tạp, không được học nhiều. Vì sao vậy? Học nhiều, học tạp thì không tương ưng với Giới Định Huệ, bạn nhất định không đạt được. Bạn học một môn, “nhất môn thâm nhập, trường kỳ huân tu” (nhập sâu một môn, huân tu lâu dài), trong đây có Giới, có Định, có Huệ. Nhất môn thì dễ đắc định, sau khi định rồi thì khai trí huệ, có trí huệ thì có thể học một biết mười. Tuy bạn chưa học qua, nhưng vừa tiếp xúc thì bạn đều hiểu hết, không có gì không hiểu. Vì sao vậy? Khai trí huệ rồi! Trí huệ là từ định mà khai, không phải trí huệ là do đọc nhiều sách mà có được. Không có đạo lý này. Học nhiều, đọc nhiều, đó gọi là kiến thức, kiến thức của bạn rất phong phú nhưng không có trí huệ, điều này nhất định phải hiểu. Cho nên, nhất định phải nhất môn thâm nhập.

Chỉ có Giới Định Huệ mới có thể giải quyết được vấn đề. Bạn kiên trì ngày ngày tụng kinh, niệm Phật, sám hối, tu sửa bản thân, thử hỏi chính mình có phải là chân thật tu sửa bản thân không? Tu sửa bản thân phải tu đến tiêu chuẩn nào thì bạn mới có thể nhổ trừ hết thảy nghiệp chướng? Bốn câu nói trong Kinh Kim Cang là tiêu chuẩn, tu được "vô ngã tướng, vô nhân tướng, vô chúng sanh tướng, vô thọ giả tướng" thì nghiệp chướng được nhổ trừ. Nếu ngã không còn nữa thì nghiệp chướng nằm ở đâu? Hễ có ngã thì có nghiệp chướng, nếu ngã không còn nữa thì nghiệp chướng đều là không. Khi nào thì bạn có thể làm được vô ngã? Đạt được tiêu chuẩn này là người nào? Tu đà hoàn là thấp nhất, họ chứng Sơ Quả Tiểu Thừa; cao là A la hán, bốn tướng đều bị phá rồi. Nếu không phá bốn tướng thì bạn tu hành thế nào cũng không được, đều là giả, công phu không đủ. Sự việc không dễ dàng, chúng ta ngàn vạn lần đừng sanh hiểu lầm đối với Phật pháp, không đạt được mà tự cho mình đạt được, đây là sai lầm.

Chân thật phải học, chúng tôi thường hay nói ba căn bản Nho Thích Đạo, trước hết bạn học cắm gốc thật tốt. Đệ Tử Quy là gốc của nhà Nho, có thể nói là căn bản nhất, tiếp đó là Cảm Ứng Thiên của Đạo gia. Có được hai nền tảng này, hai thứ này đều làm được một trăm phần trăm thì Thập Thiện Nghiệp Đạo sẽ không là vấn đề gì, làm được rất dễ dàng. Thập Thiện Nghiệp Đạo là gốc của nhà Phật. Vào thời xưa, không có nền tảng Thập Thiện Nghiệp Đạo thì không được truyền Tam Quy Ngũ Giới. Bạn xem, Sư phụ truyền giới vừa mở miệng thì “thiện nam tử, thiện nữ nhân”, chữ Thiện này là có tiêu chuẩn của Thập Thiện Nghiệp Đạo. Bạn đều làm được Thập Thiện Nghiệp Đạo rồi thì mới là thiện nam tử, thiện nữ nhân, Tam Quy Ngũ Giới này mới có hiệu quả, bạn có thể chân thật đạt được. Nếu bạn không phải là thiện nam tử, thiện nữ nhân cũng tức là không làm được Thập Thiện Nghiệp Đạo, việc truyền Tam Quy Ngũ Giới là hữu danh vô thực. Trong Phật pháp, chúng ta gọi là danh tự quy y, gọi là kết duyên Tam Quy, kết một cái duyên với bạn. Trên thực tế có hay không? Không có, bạn không có Tam Quy, Ngũ Giới cũng không có.

Các bạn nghĩ xem Tam Quy nghĩa là gì? “Quy Y Phật” là giác mà không mê, “quy” là quay về, “y” là nương tựa, Phật là ý nghĩa giác ngộ, từ mê hoặc quay về tự tánh giác, bạn có thể làm được không? Nếu bạn không có Thập Thiện Nghiệp Đạo thì bạn không làm được! Có nền tảng Thập Thiện Nghiệp Đạo thì bạn mới có thể hướng tới mục tiêu mà nỗ lực tinh tấn. “Quy Y Pháp”, “pháp” là chánh tri chánh kiến, ngược lại với chánh tri chánh kiến là tà tri tà kiến. Nói cách khác, từ tà tri tà kiến quay đầu lại nương vào chánh tri chánh kiến, gọi là Quy Y Pháp. “Tăng” không chỉ là nói người xuất gia, người xuất gia là hình tượng, “Tăng” là nói thanh tịnh, sáu căn thanh tịnh, mảy trần không nhiễm! Chúng ta từ ô nhiễm quay đầu nương tựa tâm thanh tịnh, nương tựa hạnh thanh tịnh, đây gọi là “quy y Tăng”. Có thể thấy ở đây vừa mở đầu đã đem phương hướng mục tiêu tu học truyền thọ cho bạn rồi. Viên mãn của Tam Quy Y chính là Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, vừa bắt đầu học đã đem phương hướng mục tiêu dạy cho bạn. Giống như trong Tam Tự Kinh vậy, vừa mở đầu là “Nhân chi sơ, tánh bổn thiện”, đã nói với bạn điều này, tương lai việc tu học cả đời bạn chính là hi vọng đạt được khôi phục đến bổn thiện. Trong Phật pháp, nếu nói Tam Quy Y viên mãn rồi thì bạn thành Phật quả cứu cánh, mục tiêu của bạn đã đạt được. Thật không dễ dàng!

Tu học như thế nào? Nhất định phải từ Giới luật, trì giới tu định. Trì giới, tâm thanh tịnh chính là Định, tâm thanh tịnh khởi tác dụng chính là Trí huệ. Trong Kinh Kim Cang nói rất hay, “Tín tâm thanh tịnh, ắt sanh thật tướng”. Hai tuần gần đây, trong Phẩm Hiền Thủ của Kinh Hoa Nghiêm, toàn bộ đoạn kinh văn này là nói đến “Tín”, bạn phải hiểu rõ ý nghĩa của chữ “Tín” này, phải biết cảnh giới, phải hiểu làm sao để học tập, nó có lợi ích công đức thù thắng như thế nào, ở đầu kinh văn này nói rất tường tận, nói rất rõ ràng. Sau khi bạn học rồi, bạn mới hiểu là bình thường chúng ta cứ tự cho mình là Tín, tiêu chuẩn của chữ Tín này quá thấp, so với điều mà trong kinh nói thì Tín của chúng ta cũng không có, điều này không thể không biết. Muốn tu học thật sự thì nhất định phải bắt đầu làm từ Đệ Tử Quy, từ Cảm Ứng Thiên, từ Thập Thiện Nghiệp Đạo.

Trích từ:  Học Phật Vấn Đáp. Hòa Thượng Thích Tịnh Không


Thẻ
Niệm Phật        Tụng Kinh        Hư Vân        Nghiệp        Sám Hối       

Câu Hỏi Ngẫu Nhiên


Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật