Home > Nhân Qủa Nghiệp Báo > -Sat-Sanh-Luy-Coi-Am-Trich-“Truc-Song-Tuy-But”
Sát Sanh Luỵ Cõi Âm (Trích “Trúc Song Tuỳ Bút”)
Chu An Sĩ | Tỳ Kheo Thích Giới Nghiêm, Việt Dịch


Trong Trúc Song Tuỳ Bút của đại sư Liên Trì ghi: họ Kim nọ ở Tiền Đường, Triết Giang trì trai giữ giới rất thành kính. Sau chết thần thức gá vào một bé trai nói: “tôi tu trì thiện nghiệp, thời gian không lâu, không được vãng sanh Tịnh độ, hiện tại ở cõi âm, nhưng cũng rất an vui, đi lại tự tại.”

Một hôm nọ, thần thức lại gá vào một bé trai, rầy người vợ rằng: “sao bà lại giết gà cúng tôi, bây giờ có quỷ sứ theo tôi, không còn được tự do như trước nữa.” Lúc đó con dâu ông ta đang mang thai, mọi người thuận tiện mới hỏi ông ta là sanh trai hay gái, họ Kim nói: “sanh con trai, mẹ tròn con vuông; lần sau cũng lại sanh con trai nữa, nhưng mẹ con đều mất.” Mọi người nghe nói ai cũng kinh dị, bán tín bán nghi, nhớ trong lòng để coi có ứng nghiệm hay không?”

Quả nhiên con dâu sanh con trai, mẹ con bình an. Lần sau lại sanh con trai nữa, nhưng khó sanh, vừa sanh xong mẹ con đều mất. Lúc đó mới xác tín lời họ Kim nói, nhất nhất đều ứng nghiệm, không sai hào tơ. Từ đó có thể biết, sát sanh kỵ giỗ, chỉ làm tăng thêm nghiệp ác cho người quá cố, con hiền cháu thảo chẳng nhẽ nhẫn tâm liên luỵ cha mẹ tổ tiên?

Do đó mỗi khi đám giỗ hoặc lễ tiết, con hiền cháu thảo muốn tận hiếu, chỉ hương hoa trái quả, đồng thời trì trai, niệm Phật tụng kinh, hồi hướng Tây phương Tịnh độ, cho tổ tiên sớm ra khỏi luân hồi, mới là chân chánh báo ân.

Lời bàn: Cúng không thể dùng rau, tuy nhiên căn bản không được sát sanh. Nhưng ở đời hễ được công danh, là giết heo dê tế tổ. Người tế lại dương dương tự đắc, cho là vinh thân, kẻ bàng quan cũng chen nhau đến xem, khen ngợi ríu rít. Thử hỏi tổ tiên lúc ấy thật có hưởng được miếng thịt nào hay không? Sát sanh vô ích, khiến cha mẹ trầm luân. Người chết nói được, ắt sẽ hận nơi chín suối. Chẳng bằng đứa con nghèo hèn, rau trái biểu hiện kiền thành mà hơn.