Người đời ai cũng yêu con cái, nhưng lại không biết cách yêu. Ví như mời thầy giáo về nhà dạy cho con cái, vốn là mong chúng thành danh, đi vào giới tri thức. Nhưng do đãi thầy ăn uống, luôn sát sanh hại vật. Nếu một năm sát hại một ngàn sanh mạng, mười năm thì là mười ngàn sanh mạng. Lâu dài tích luỹ lại, con cái cho dù vốn có phước lớn, cũng đều tiêu mất hết, huống hồ phước báo vốn đã ít? Nếu nói thức ăn rau thịt đơn giản, e không thể làm cho thầy giáo vừa lòng, thì phải nên dùng phí tổn của sát sanh, dùng để đãi ngộ ngoại ngạch thêm cho thầy giáo, làm cho người làm thầy giáo hăng hái trong việc giáo dục học sinh, thì đối với không mua rượu thịt, tự nhiên sẽ có thể bỏ qua. Và phước báo thọ mạng của con cháu cũng sẽ ngày một tăng dần. Cần gì giết hại sanh mạng động vật, để rồi tương tục đoạ trong ba đường ác Địa ngục, Ngạ quỷ, Súc sanh!