Home > Khai Thị Phật Học > -Giai-Thich-Moi-Nghi-Con-Hieu-Phung-Duong-Cha-Me-Cung-Te-To-Tien
Giải Thích Mối Nghi Con Hiếu Phụng Dưỡng Cha Mẹ Cúng Tế Tổ Tiên
Chu An Sĩ | Tỳ Kheo Thích Giới Nghiêm, Việt Dịch


Hỏi: Vì tế thần mà sát sanh, hiện tại biết là không được, nhưng vì phụng dưỡng cha mẹ mà sát sanh, không biết có tội không?

Trả lời: Làm như vậy tội càng nặng. Làm con, phước nhường cha mẹ, tội mình nhận lấy. Hiện tại anh không sát sanh cho mình, chỉ vì cha mẹ mà sát sanh, đây chính là mang tội về cho cha mẹ. Thí như pháp luật nhà nước, mình không dám phạm, chẳng lẽ đẩy cha mẹ đi phạm pháp sao? Quỷ thần sau khi hưởng hết phước còn phải luân hồi, chẳng lẽ phước của cha mẹ anh hưởng mà không hết sao? Nếu cha mẹ không thể ăn chay, có thể mua thịt làm sẵn cho cha mẹ ăn. Nếu nhất định phải giết, thì đúng là mang thuốc độc cho cha mẹ uống.

Hỏi: Nghe lời này, có người tức giận nói, hiếu đứng đầu trăm nết, sát sanh phụng dưỡng cha mẹ, danh chánh ngôn thuận, trời nhất định sẽ không bắt tội người con có hiếu. Thậm chí con vật bị giết, thiết nghĩ chúng cũng không nhỏ nhặt gì mà báo oán.

Trả lời: Với một mình anh, thì chỉ có hai cha mẹ. Nếu cả thiên hạ, thì số lượng nhiều hơn số cát sông Hằng. Nếu ai cũng vì phụng dưỡng cha mẹ mà sát sanh, thì xương sẽ như núi, máu chảy thành biển, chẳng lẽ đây không phải là tội? Hơn nữa giết vô lượng chúng sanh như vậy, có dám chắc trong đó không có cha mẹ bà con quá khứ không? Giết quyến thuộc quá khứ để phụng dưỡng cha mẹ hiện tại, đã là điên đảo rồi; huống hồ giết cha mẹ quá khứ phụng dưỡng cha mẹ hiện tại, không phải càng điên đảo hơn sao? Nếu nói, vì phụng dưỡng cha mẹ, trời nhất định sẽ tha thứ, xin hỏi trời chỉ tha thứ cho mình anh, hay đều tha thứ hết cho những người con có hiếu mà sát sanh? Xem ra mơ hồ quá!

Hỏi: Cúng giỗ cha mẹ đã qua đời, là bổn phận của con cái. Khi cha mẹ còn sống không ăn chay, hôm nay cúng chay, là không hợp lòng cha mẹ.

Trả lời: Nếu cha mẹ tổ tiên nhờ anh cúng mới no, vậy thì trong một năm, kỵ giỗ có mấy lần, còn lại 350 ngày kia, chẳng phải là họ đói sao? Nếu 350 ngày kia không đói, rõ ràng cúng tế tổ tiên chẳng qua chỉ là chút tâm thành mà thôi, tâm thành không nhất định phải sát sanh tạo nghiệp. Làm con, cha mẹ lao tâm cả đời, khi sống không lo báo hiếu, chết rồi lại hại cha mẹ mắc nợ nghiệp sát bởi cái hư danh hư lợi này, như vậy là đại bất hiếu. Người con hiếu là luôn mang một trái tim nhân ái để phụng dưỡng cha mẹ, sau khi cha mẹ qua đời, sát sanh hại mạng, đặt máu thịt chúng sanh trước mặt cha mẹ, là quá ư khuyết thiếu tâm từ!

Hỏi: Con cháu giỗ kỵ, tổ tiên có về hưởng không?

Trả lời: Tổ tiên nếu sanh làm quỷ, con cháu thập phần thành tâm, thì sẽ về hưởng. Nếu tổ tiên sanh làm trời, thì không về hưởng, bởi trên trời có đủ thứ khoái lạc. Nếu tổ tiên sanh vào các đường địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, vì đang thọ khổ, nên cũng không thể về. Còn nếu sanh làm người, có quyến thuộc khác, cũng sẽ không về. Con cháu hiếu kính, chẳng qua chính mình được phước có tâm hiếu mà thôi.

Hỏi: Nếu khi cúng tế tổ tiên không về, có thần khác đến hưởng không?

Trả lời: Kinh Trường A hàm nói, phòng xá của tất cả mọi người đều có quỷ thần, không có chỗ nào là không có. Kinh Ưu Bà Tắc Giới nói, nếu cúng tế nơi gốc cây, thọ thần sẽ đến hưởng, cúng ở sông suối ao hồ, thần sông suối ao hồ sẽ đến hưởng.

Hỏi: Trong lịch sử Lương Võ Đế tin Phật, khi tế tự, dùng bột nặn thành hình trâu dê heo gà làm thức cúng, đây đại khái là khởi thuỷ của việc cúng đồ chay. Sau Lương Võ Đế mất nước, có phải là kết quả của việc tế tự thiếu thành kính của ông ta?

Trả lời: Lương Võ Đế từng giết hoàng thân quốc thích, nước dìm thành Thọ Dương, đây là do sự bất nhân của ông ta. Nhưng dùng bột làm tế phẩm, là đã mở ra phong khí tốt, đến nay những người cúng tế tổ tiên vẫn được lợi ích từ đó. Nếu không có việc cúng chay, không biết phải hy sinh bao nhiêu sanh mạng, tốn bao nhiêu tiền của. Võ Đế nhờ một niệm từ bi, vô hình trung, làm cho thiên hạ tiêu trừ vô số nghiệp sát, công đức này không phải là nhỏ. Còn Võ Đế về sau mất nước, đây là vận nước như thế. Nếu nói do không dùng máu thịt để cúng, vậy thì nhà Trần và nhà Tuỳ đều tế bằng heo dê, sao mất nước nhanh thế? Có thể thấy quốc gia an nguy hoàn toàn không phải dựa vào vật phẩm cúng.

Lời bàn: Lương Võ Đế sau khi lên ngôi, bỏ rượu thịt, cần kiệm thương dân, cho dù trong phòng tối cũng áo mũ tề chỉnh, mùa hạ không dám cởi trần, mỗi khi tử hình, trai giới trước một tháng, khóc cho người bị chết. Không khởi binh gây chiến, để muôn dân an cư lạc nghiệp, lấy thiên hạ làm công. Từ giai đoạn nhà Tấn đến nhà Tuỳ, gọi là an ổn, nhưng không bằng Võ Đế, tại vị 49 năm, thọ đến 86 tuổi. Con cháu làm quan thời nhà Đường, có 8 người làm đến tể tướng. Những nhà chép sử vì ông ta tín phụng Phật pháp mà có ý chê, giấu nhẹm hết công lao và ưu điểm của ông ta, như vậy thật quá là không công tâm.

Từ Ngữ Phật Học Trong:  Giải Thích Mối Nghi Con Hiếu Phụng Dưỡng Cha Mẹ Cúng Tế Tổ Tiên