Home > Nhân Qủa Nghiệp Báo > -Khuyen-Nguoi-Tranh-Chien-Tranh
Khuyên Người Tránh Chiến Tranh
Chu An Sĩ | Tỳ Kheo Thích Giới Nghiêm, Việt Dịch


Thế nhân lúc loạn ly, tránh giặc khắp nơi, đủ thứ khốn khổ. Thấy cờ xí, thì mẹ con ly tán; nghe chiêng trống, thì phách lạc hồn bay. Khổ đau lênh đênh này, tuy toàn bộ đất nước, nhưng cũng do nghiệp riêng chiêu cảm. Thiền sư Từ Thọ nói: “Ở đời do sát sanh, nên mới có chiến tranh. Nợ mạng trả bằng mạng, thiếu tiền đốt nhà cửa. Từng bắt phá tổ chim, nay vợ con ly tán. Quả báo tương ứng nhau, lắng tai nghe Phật nói”. Từ đó mà thấy, không chỉ tan thân mất nhà, là do nghiệp cũ, mà ngay cả bị thương ngón tay, bị mất cây kim, cho đến sợ hãi một giây, đều có nhân duyên. Khuyên khắp thế nhân, khi gặp chiến tranh, nên tự nghĩ rằng: “Thân ta chưa bị bắt trói, mà đã sợ hãi như vậy, huống hồ con vật khi bị trói, sự sợ hãi càng đến mức độ nào? Xương thịt còn chưa phân tán, mà còn thê thảm như vậy, huống hồ con vật khi bị phân thây, thê thảm càng như thế nào? Tay chân còn chưa bị chặt, mà còn bi ai thống khổ như vầy, huống hồ con vật khi bị cắt xẻ, bi ai thống khổ càng như thế nào?” Do đó nghiệp sát quá khứ, thì niệm Phật siêu tiến; nghiệp sát vị lai, phải lập tức đoạn trừ. Làm được như thế, chắc chắn tương lai sanh vào thời đại thái bình, chắc chắn không sanh vào thời gặp loạn; cho dù sanh vào thời gặp loạn, cũng không sanh vào chốn bị hoạ chiến tranh. Chẳng lẽ không phải tránh nạn là tối thượng sách sao? Lên non xuống biển, chẳng phải là kế vạn toàn! Người xưa nói: “Muốn thế gian không bị chiến tranh, chỉ có nhân loại không ăn thịt”.

Từ Ngữ Phật Học Trong:  Khuyên Người Tránh Chiến Tranh