Khoảng năm 1903, lúc ngài Hư Vân Hoà Thượng đã được 64 tuổi, đang ngồi tu dưỡng trong tư thất, ở Hồng Kông, có một vị tăng từ chùa Nghinh Tường đến trao cho ngài một con gà trống lớn. Vị tăng nói:
-Con gà nầy rất hung hăng ưa đánh đá những con gà chung quanh làm cho chúng lớp chết, lớp tả tơi mào, cánh. Nay xin Hòa Thượng khai thị cho nó?
Ngài Hư Vân nhận lời, liền vì con gà nầy mà quy y và trao giới cho nó. Sau đó Ngài lại dạy nó niệm Phật.
Ngày nào Ngài cũng dẫn con gà tới trước chánh điện mà bảo nó niệm Phật, rồi cho nó ăn uống đầy đủ. Chẳng bao lâu, nó không còn hung hăng, và thường nhảy lên nhánh cây đứng một mình, không còn đào sới tìm ăn sâu bọ nữa. Ngay cả đồ ăn của người ta cho, nó cũng không ăn, mà chỉ chờ ăn đồ chay từ chùa. Cứ hể mỗi lần có tiếng chuông hay tiếng khánh từ chùa vọng ra, thì nó theo về nơi chánh điện mà đứng nhìn các tượng Phật, xong rồi trở về cội cây mà ở. Các Phật tử đi ngang nói đùa với nó: A Di Đà Phật, thì nó liền gáy tiếng như : Phật... Phật... Phật....
Con gà cứ sống như thế từ ngày đến chùa đã được hai năm. Một hôm sau khoá lễ buổi tối, nó đứng yên, ngẩng đầu niệm Phật rồi đứng mà chết dưới sự chứng kiến của tăng chúng và ngài Hư Vân Hoà Thượng. Tăng chúng thấy việc lạ lùng, nên cứ để cho con gà đứng yên trong chánh điện đến mấy ngày mà thân xác của nó cũng không thay đổi, sau cho họ mới để con gà vào một hộp gỗ mà chôn. Bấy giờ ngài Hư Vân Hoà Thượng vì con gà mà làm một bài thơ lưu chứng cho hậu thế như sau:
Hiếu đấu thành tánh thử kê hùng,
Thương quan bạt vũ, huyết lưu hồng.
Tri uý, phụng giới cuồng tâm hết,
Tố thực cô thê, bất hại trùng.
Lưỡng mục chiêm ngưỡng hoàng kim tướng,
Niệm Phật ác ác hà thung dung.
Toàn nhiễu tam phác yêm nhiên hoá,
Chúng sanh dữ Phật tướng vô đồng.
Sau có người dịch bài kệ nầy như sau:
Hung hăng thành tánh chú gà hùng,
Dập mào, rách cánh máu ròng ròng.
Biết lo trì giới cuồng tâm hết,
Ăn lạt, ngủ riêng chẳng hại trùng.
Mắt trừng chiêm ngưỡng hoàng kim tướng
Ó o niệm Phật thật thung dung.
Đi vòng vỗ cánh an nhiên mất,
Chúng sanh cùng Phật sao chẳng đồng?
______
Nhận định: Con gà biết niệm Phật và được vãng sanh về Thế Giới Cực Lạc lên ngôi bất thối. Trong khi con người học rộng nghe nhiều, đi chùa, làm phước, niệm Phật, tu Thiền, đàm huyền nói diệu, tu hành cả đời mà vẫn trôi lăn trong lục đạo luân hồi. Người học Phật chúng ta cần thật tâm mà cảnh tỉnh 16 chữ đại cương của pháp môn Niệm Phật. Ngài Mộng Đông nói "Thật vì sanh tử, phát tâm bồ đề, dùng tín nguyện sâu, trì danh hiệu Phật"