Trương Băng Am ở Côn Sơn, huý Lập Liêm, đăng “Hiền Thư” năm Bính Tý niên hiệu Sùng Trinh. Nhiều đời tu đức, kính phụng Tam bảo. Giỏi giáo lý, nhất là thiền tông. Năm Kỷ Mùi niên hiệu Khang Hy, Hệ Công Chu Giáp, mang rượu nối gót nhau đến, Ông gom lại chia khắc “Phẩm Phổ Môn” và “Chú Đại Bi”. Đãi khách, làm chay toàn bộ như Hứa thái phu nhân, không giết một con vật.
Lời bàn: Thân hữu mừng thọ, mình tỏ ra hài lòng vui, đâu biết đâu phải lời chúc thọ mà mình thọ. Biết tu phước hiện, tự hưởng tuổi cao, đâu cần tỏ ra hồ hởi khi mọi người chúc. Trước Đường Nghiêu và Ngu Thuấn, người ta thọ tới một trăm mấy chục tuổi, nhưng không có danh từ “chúc mừng”. Về sau phước đức mỏng dần, tuổi thọ giảm dần, cho nên sớm có lời chúc. Ôi! Ba tai hoạ này (hoả tai, thuỷ tai, phong tai) sắp đến, là điềm báo mạng người ngắn ngủi, không thể không biết. Việc của Trương Băng Am làm, có thể nói là siêu xuất vậy!