Tôi cũng có riêng vài thể nghiệm tự thân đủ chứng minh “Hành thiện tối lạc” (làm thiện là rất hạnh phúc) và hiện tượng “Thiện hữu thiện báo” là có thật.
Năm 1978, tôi cùng các bạn thân đồng chí hợp nhau thành lập một đoản thể nhỏ, đặt tên là “Đội xuân phong hoa vũ”. Hằng tháng mỗi người xuất ra một hai trăm đồng, mua những truyện có ý nghĩa giáo dục cao, gửi tặng cho các nhi đồng khắp các trường tiểu học trong nước, mong giúp các em nghèo có được món ăn tinh thần phong phú.
Chúng tôi cứ mỗi tháng biếu tặng sách thiện cho trường học, tính đến nay (cuối năm 1984), đã duy trì việc tặng biếu này được cho 80 trường. Mặc dù chúng tôi kinh phí hữu hạn, mỗi tháng chỉ có thể dành dụm được ngàn đồng, mua được trăm quyển sách và mỗi tháng có thể tặng cho mấy trường.
Nhưng sau mỗi lần tặng biếu, ai cũng cảm thấy mình đã dốc hết tâm ý đối với sự nghiệp giáo dục và giúp các nhi đồng nghèo khổ, nên lòng rất vui.
Song song với công tác quyên hiến được duy trì bất đoạn, tôi phát hiện, việc thiện này ngoài giúp hội viên chúng tôi tình thân càng thêm khắng khít ra, trong vô hình cũng phát sinh nhiều hiện tượng lạ đặc biệt.
Chẳng hạn như mỗi năm trường tôi thường đề cử thăng cấp, cho Trợ giáo thăng làm Giảng sư, Giảng sư thăng chức Phó giáo thọ, Phó giáo thọ thl thăng làm Giáo thọ… do danh sách đề cử rất ít nôn lắm lúc xảy ra cạnh tranh kịch liệt.
Nhưng lạ một điều là danh sách thăng chức thường rơi trúng vào đội chúng tôi, nhất là những hội viên nhiệt tâm phụng hiến. Thêm một điều đặc biệt nữa là, mấy năm nay chuyện duyệt xét cấp thưởng, tăng lương… cũng đều là hội viên trong đội được nhận.
Không những thế, bản thân các hộl viên còn trải qua những chuyện lạ bất khả tư nghị.
Giáo sư họ Trương lái xe không cần thận, bị xe lửa A lýsơn đụng văng ra khỏi cầu, rớt xuống vực sâu, kết quả mặc dù xe hơi bị đụng hư, ngoại trừ chân con trai ông giáo bị thương nhẹ ra, còn lại tất cả đều vô sự.
Còn nữ giáo sư họ Chiêm cưỡi mô tô từng bị tông đến hai lần, mỗi lần bị đụng, xe hư hại nặng nề, nhưng người lái chỉ bị thương nơi đầu gối.
Có một việc rất thú vị nữa là, có một hội viên hiện đang phục vụ tại Ấu trĩ viên, bình thường do bận phụng hiến quá mức, không rảnh đề tìm đối tượng kết hôn. Quá tuổi cưới vợ rồi mà vẫn phòng không gối chiếc, mọi người đều tội nghiệp ông.
Vậy mà sau bao tháng năm dài trường kỳ phụng hiến, nỗ lực hành thiện, gần đây ông thông báo mình sắp đính hôn, mà đối tượng lại cực kỳ lý tưởng, các thân hữu ai cũng mừng giùm ông, thậm chí còn cho là lạ lùng.
Còn chuyện lạ khác nữa, nhiều nữ hội viên trong lúc mang thai, nếu ai ước ao sinh nam hoặc nữ gì, thì kết quả xảy ra luôn đúng như ý họ muốn.
Có lần giáo sư Trần là đồng sự của tôi, ngỏ ý muốn cho đứa con đầu của ông tham gia đội từ thiện. Tôi hỏi: – Vì sao muốn nó tham gia?
Ông Trần kể mấy tháng trước, sau khi ông âm thầm cho thằng con thứ tham gia đội từ thiện rồi (cậu thứ tử hiện đang phục vụ trong quân ngũ). Những lần về phép cậu hay kể về sinh hoạt trong quân đội, gần đây đã bày tỏ rằng, không hiểu vì sao thái độ của vị trưởng đoàn đối với cậu đột nhiên thay đổi thân thiết lạ kỳ hơn trước, khác hẳn với tác phong nghiêm khắc hồi xưa, nhờ vậy mà thời gian vừa qua cậu sống rất vui vẻ, có lẽ nhờ cậu hành thiện mà có được kết quả kỳ diệu như vậy.
Do đó mà ông Trần muốn con trai trưởng minh cũng vào đội nhà làm việc, để cùng chia hưởng kinh nghiệm này.
Bởi công tác giáo dục là sự nghiệp trăm năm trồng người. Theo ông, nếu sớm ban cho các con nền giáo dục lương hảo, thì tương lai quả lành chúng thu được càng lớn.
Nếu chúng ta có đủ sức mua sách thiện (ưu mỹ tốt lành) biếu tặng cho các nhi đồng xem, vừa giúp đề cao quốc văn quốc ngữ, đồng thời cũng giúp các em tu bồi tri thức thiện lương cực tốt, giúp các em học tập, huân vào phong cách xử thế cao thượng, trở thành người tốt có ích cho gia đình, xã hội, quốc gia. Hỗ trợ các em định hướng tương lai noi theo các nhân vật cao thượng vĩ đại, đây cũng lá đóng góp rất tốt cho việc giáo dục.
Tôi hi vọng các vị có lòng trong xã hội, sẽ chú trọng, phát huy, cố gắng duy trì việc mua sách tặng sách hữu ích nảy, giúp cho các nhi đồng cải thiện nhân cách, trở thành bậc anh tài cho đất nước, nhân loại.