Long vương hỏi Phật:
- Con trụ ở biển lớn này từ Kiếp sơ (Kalpāgra – thế giớihữu tình mới hình thành). Thuở Phật Câu-lưu-tôn, vợ con quyến thuộc ở trong biển lớn này rất ít, nhưng nay thì rất đông.
Phật bảo Long vương:
- Những người xuất gia ở trong Phật pháp mà vi phạm giới luật, trái với phạm hạnh, giới chưa xả mà đã phá giới… thì phần nhiều sau khi chết đều sanh vào loài Rồng.
Long vương lại hỏi:
- Những người phạm giới như vậy không thấy họ rơi thẳng xuống địa ngục, mà sau khi hết thọ mạng đều sanh vào trong loài Rồng?
Phật bảo Long vương:
- Thời Phật Câu-lưu-tôn có 98 ức cư sĩ xuất gia, những ai phạm cấm giới đều sanh vào trong loài Rồng. Thời Phật Câu-na-hàm mâu-ni có 80 ức cư sĩ xuất gia, những người huỷ giới, buông lung, sau khi hết thọ mạng đều sinh vào trong loài Rồng. Thời Phật Ca-diếp có 64 ức cư sĩ xuất gia, phạm giới đều sanh vào trong loài Rồng. Nay ở trong thời của Ta, có 990 ức cư sĩ, do vì đấu tranh kiên cố, phỉ báng kinh giới… sau khi chết đều vào trong loài Rồng. Ngày nay đã có sự sinh sôi như thế là vì có những nguyên nhân trên, cho nên ở trong biển lớn vợ con quyến thuộc của các loài Rồng số nhiều không thể tính hết. Sau khi ta niết-bàn, có rất nhiều ưu-bà-tắc xấu ác, trái phạm cấm giới sẽ sinh vào trong loài Rồng hoặc đọa xuống địa ngục. (Kinh luật dị tướng, ĐTK/ĐCTTtập 53, N° 2121 dẫn Hải long vương kinh, quyển thứ 2)
Rồng giữ giới cho đến chết
Đại lực Độc long dùng mắt quan sát, thấy một người yếu đuối bị chết, một người mạnh khoẻ rồi cũng bị chết. Thấy vậy, Độc long bèn thọ giới một ngày xuất gia, vào rừng, ngồi dưới gốc cây tư duy thiền quán. Ngồi lâu, Độc long mỏi mệt nên ngủ gục. Cách thức của loài Rồng khi ngủ có hình dạng như con rắn bảy màu quý hiếm. Một người thợ săn trông thấy hết sức vui mừng, nghĩ rằng: Thật là hy hữu khó gặp, nếu ta lấy được bộ da của con vật này rồi dâng lên cho quốc vương để làm đồ phục sức thì không có gì sánh bằng. Nghĩ vậy rồi, thợ săn bèn lấy mũi dao lột da Rồng. Rồng tự nghĩ rằng: Sức mạnh của ta có thể làm nghiêng đổ đất nước, thì một mũi dao nhọn bé nhỏ này có thể làm khó được ta sao? Nhưng hôm nay ta đã phát nguyện giữ giới, cho nên không thèm nghĩ đến thân này nữa. Nghĩ vậy rồi, Rồng liền y theo lời Phật dạy, tự hành nhẫn nhục, nhắm mắt không nhìn, nín hơi không thở, khởi niệm từ bi đối với người thợ săn. Rồng hết lòng giữ giới, cam chịu bị lột da, không hề hối tiếc. Da thịt bị lóc ra đỏ cả mặt đất. Hôm ấy trời nắng to, sức nóng uyển chuyển trong lòng đất, Độc long thấy rõ muôn loài vi trùng nhỏ bé từ khắp nơi tụ về ăn thịt của mình, nhưng vì giữ giới, Độc long không cảm thấy sợ hãi, lại tự suy nghĩ rằng: Hôm nay ta bố thí thân này cho muôn trùng là đểvì Phật đạo. Ngày nay đem xác thịt bố thí để thành tựu cái thân viên mãn, ngày sau đem pháp bố thí để thành tựu cái tâm viên mãn. (Kinh luật dị tướng,ĐTK/ĐCTT tập 53, N° 2121 dẫn Đại trí luận, quyển 14).
Vậy rồi, thân hết, mạng dứt, Độc long liền sinh về cõi trời Đao-lợi.
Bốn Đại long gặp họa Chim cánh vàng, đến cầu xin Phật
Có bốn Long vương,một tên là Hấp khí, hai tên là Đại hấp khí, ba tên là Hùng-bi, bốn tên là Vô lượng sắc, đến bạch Thế Tôn rằng:
- Ở trong biển nàycó vô số loài Rồng. Có bốn loài Chim cánh vàng thường đến trong biển này để bắt các loài Rồng để ăn thịt. Nguyện xin Phật thương xót chúng con, ủng hộ chúng con, để cho chúng con được an ổn, không còn bị lo lắng, âu sầu, sợ hãi.
Thế Tôn cởi chiếc y đen trên thân rồi bảo với Hải long vương rằng:
- Ngươi hãy giữ chiếc y đen này của Như Lai, đem phân chia cho tất cả các loài Rồng ở khắp nơi; ở trong biển lớn chỉ cần có một sợi tơ của chiếc y này thì Chim cánh vàng vương không dám xúc phạm.
Bấy giờ Hải long vương nhận lấy y của Phật rồi phân chia cho các Long vương khác, tùy theo thân hình của mỗi loài rộng hẹp, lớn nhỏ mà cấp cho. Số lượng y như vậy tính ra không thể cùng tận. Khi ấy, Hải long vương nói với các Long vương khác rằng:
- Các người phải cung kính tấm y này giống như cung kính, cúng dường xá-lợi Thế Tôn sau khi nhập niết-bàn. Hãy dùng tất cả mọi phương tiện có được để phụng sự Thế Tôn.
Bốn Chim cánh vàng vương nghe Phật ban phép như vậy thì thảy đều kinh hãi, tức tốc bay đến chỗ Phật, cúi đầu đảnh lễ sát chân Phật, rồi kiện rằng:
- Hà cớ gì Thế Tôn đoạt mất miếng ăn của chúng tôi?
Đức Phật nói:
- Có bốn cách kiếm thức ăn khiến cho chúng sanh bị đọa vào ba đường ác. Những gì là bốn? Một là, dùng lưới vây bắt cầm thú, tàn hại muôn loài, sát sinh oan mạng… để kiếm thứcăn. Hai là, dùng gậy gộc, đao kiếm, thương trượng, xà mâu, cung tên… bức bách, đâm chém, cướp đoạt tài sản của người khác để kiếm thức ăn. Ba là, xan tham, nịnh hót, gây rối loạn, phạm cấm giới, tà kiến, lừa dối… để kiếm thức ăn. Bốn là, không phải thầy tự xưng làm thầy, không phải Thế Tôn tự xưng là Thế Tôn,theo tà đạo mà cho mình chính, không phải tịch chí mà tự xưng tịch chí, không thanh tịnh tự xưng thanh tịnh, không có phạm hạnh mà tự xưng phạm hạnh… tự xưng bừa như vậy để cầu mong có được thức ăn. Bốn cách kiếm thức ăn như vậy khiến cho chúng sanh đọa lạc vào ba đường ác địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh. Ta thuyết pháp là để từ diệt bốn cách kiếm thức ăn này, để chúng sanh không vì nuôi dưỡng cái thân này mà tổn hại đến các loài chúng sanh khác. Muốn tự bảo hộ thân mình phải biết bảo hộ thân của người khác, phải cẩn thận giữ gìn chớ có vi phạm.
Khi ấy bốn Chim cánh vàng vương, mỗi con đều đem theo ngàn quyến thuộc, tề tựu trước Phật và bạch lời rằng:
- Hôm nay chúng con xin quy y Phật, Pháp và Tăng. Chúng con xin sám hối những lỗi lầm đã phạm trước đây, từ nay về sau nguyện xin phụng trì cấm giới, xin lấy đức tính vô uý để ban bố cho tất các loài Rồng. Chúng con nguyện ủng hộ cháp chánh, để chánh pháp củaPhật trụ vững ở tương lai; theo đạo pháp cho đến khi diệt tận, chúng con cũngkhông trái lời Phật dạy. (Kinh luật dị tướng, ĐTK/ĐCTT tập 53, N° 2121 dẫn Hảilong vương kinh, quyển 4).