Home > Nhân Qủa Nghiệp Báo > -An-Man-Doa-Lac
Ăn Mặn Đoạ Lạc
Chu An Sĩ | Tỳ Kheo Thích Giới Nghiêm, Việt Dịch


Mã Gia Thực ở Bình Hồ, Gia Hưng, tự Bồi Nguyên, năm Giáp Tuất niên hiệu Sùng Trinh (1634) thi đỗ tiến sĩ, thanh liêm chánh trực. Khi ông ta làm huyện lệnh, theo sự dặn dò của một quan trên, dùng hình phạt đánh chết hai quan viên ăn lận thuế. Ngày mồng 1 tháng giêng năm nọ ông ta đi tảo mộ, bỗng thấy hai hồn ma kia trần thuật oan tình với ông. Mã Gia Thực nói: “Đây là ý của quan trên nọ”. Hồn ma nói: “Hai chúng tôi là người chịu tội thay, nếu lúc đó hễ biện bác đối chất, liền có thể thấy rõ chân tướng sự thật”. Do ngài lúc đó đang nổi giận, không cho biện bác, cho nên hai chúng tôi hàm oan mà chết. Hiện tại hai chúng tôi tuy không dám đòi mạng, nhưng ngài không bao lâu nữa cũng sẽ thệ thế, đi làm thành hoàng ở huyện Bồ Kỳ. Trong lòng Mã Gia Thực rất ghét việc này, liền thọ trì trai giới, xin xuất gia với hoà thượng Thạch Kỳ ở chùa Tuyết Đậu, pháp danh Hành Đán, hiệu Tăng Tường, thanh tịnh trì giới tu hành 12 năm. Sau ông ta vì chút bệnh, ăn trứng gà, đêm lại mộng thấy hai hồn ma kia nói: “Ngài vì phá giới, không thể lưu lại cõi người được nữa, một ngày kia phải đến Bồ Kỳ nhậm chức”. Đến thời gian quả nhiên ông ta thệ thế.

Từ Ngữ Phật Học Trong:  Ăn Mặn Đoạ Lạc