Home > Linh Cảm Ứng
Diêu Bà
Cư Sĩ Bành Tế Thanh | Hòa Thượng Thích Thiền Tâm, Việt Dịch


Diêu bà, chưa được rõ tên và nguyên quán. Bà chuyên tu Tịnh Độ, quán và niệm Phật không xen hở. Một buổi chiều, đang ngồi hướng về Tây trì niệm, bà bỗng thấy nơi vầng nhựt, đức Phật A Di Đà hiện thân, tướng tốt trang nghiêm đầy đủ. Bà đem việc đó thuật rõ với Tư Tịnh đại sư, xin họa cảnh tượng ấy. Có vị tăng là Pháp Di, làm bài kệ tán như sau, để dưới bức tượng:

Thế giới Cực Lạc có phương sở.
Ở chỗ mặt trời lặn mỗi ngày.
Vì thế Phật dạy Vi Đề Hy.
Quán vầng nhựt lặn như huyền cổ.
Lành thay Diêu Thị một lão bà!
Dùng được tâm này cầu Tịnh Độ.
Sáng tưởng tối tưởng qua nhiều năm
Đi niệm ngồi niệm quên lao khổ.
Di Đà lần từ tâm tịnh sanh,
Hốt nhiên trước mặt kim dung lộ.
Bấy giờ hư không chẳng chút mây.
Ngọn dâu bóng xế ngự ngàn cây.
Rực rỡ Phật huy mờ ánh nhựt.
Ngọc hào, mắt biếc tướng mầu đầy.
Mừng vui kinh lạ lẫn thương bi!
Bà liền đến chùa bạch Đại sư.
Thuật rành chỗ thấy điềm hy hữu
Xin vẽ kim dung cảnh tượng này.
Tôi khen việc lạ, khi nghe rõ
Khai thị người mê dùng kệ tỏ.
Đức Phật, Tây Phương vốn chẳng xa
Xiển đề đâu hiểu sự lý đó.
Mười muôn ức cõi tuy cách nhau,
Một niệm vượt qua nguyên chẳng khó.
Nếu muốn tìm đường hỏi lối Tây
Tây Phương thẳng lối từ tâm nọ.