Người con Phật luôn mong mỏi giáo lý giác ngộ được truyền bá sâu rộng, tuy bản thân chưa thật sự hoàn hảo, nhưng vì cảm nhận chút phần lợi lạc nên muốn cho ai cũng được như mình. Một câu nói đơn giản, một hành động chân thành… đều là lời pháp sống động giúp người thức tỉnh. Dẫu biết rằng tất cả đều do duyên, nhưng nhìn ở góc độ nhân quả thì cũng bởi chính mình tạo lấy, thế nên bằng nhiều phương tiện thiện xảo, người học Phật nguyện gieo duyên lành với hết thảy chúng sanh, cùng học, cùng tu, cùng đạt thành đạo quả.
Lòng từ rộng mở, nhiều thế hệ trôi qua đã có những vị dành trọn đời mình cho việc hoằng hóa. Cảm phục và trân trọng biết bao trước những gương hạnh ấy! Nếu không có các vị giáo pháp cao quý của Thế Tôn đã bị mai một, thì kẻ mỏng duyên thiếu phước như chúng ta làm sao có cơ hội được tiếp thu. Hoằng pháp lợi sanh là một trách nhiệm không áp đặt mà có mấy ai dám lãng quên, bởi trong thâm tâm đều hiểu rằng chỉ có làm như thế mới báo đáp được thâm ân của tiền nhân, không phụ công giáo dưỡng của thầy tổ. Trãi qua thời gian dài, những kinh nghiệm giảng dạy được đúc kết trở thành một đề tài nghiên cứu, người sau tiếp nhận, ứng dụng và phát huy cho việc làm thành tựu viên mãn.
Quyển sách bàn về cách giảng dạy kinh luận Phật giáo, nghiên cứu một bộ kinh như thế nào, lập giáo án ra sao, lên pháp tòa triển khai sao cho thích hợp và những điều sai lầm giảng sư cần tránh để không làm người nghe thất vọng. Ngắn gọn nhưng đầy đủ, có thể giúp ích phần nào cho ai nhiệt tâm trên con đường giáo hóa. Với khả năng còn hạn chế, người dịch đã cố hết sức để hoàn thành tác phẩm, nhất định sẽ có sai sót ngoài ý muốn, rất mong các bậc cao đức chỉ ra chỗ chưa ổn, người dịch xin thành kính tri ân.
Bửu Liên, ngày 2 tháng 8 năm 2013
Thích Minh Quang