Phước đức mà Bồ Tát làm đều vì giúp chúng sanh thành thục, Có và Không viên dung, mình người không trệ ngại.
Quán xét cuộc đời như huyễn thì đâu trái ngược với môn Thật tướng; độ chúng sanh đồng với không thì đâu tổn hại tới đạo phương tiện.
Kinh Bát Nhã nói “Bồ Tát thành tựu hai pháp chẳng thể phá hoại:
1. Quán xét các pháp không.
2. Chẳng bỏ tất cả chúng sanh”.
Luận giải thích rằng:
“Do nhờ mặt trời mặt trăng nên vạn vật sanh trưởng. Nếu chỉ có mặt trăng không có mặt trời thì vạn vật bị ẩm thấp hư hoại, nếu chỉ có mặt trời không có mặt trăng thì vạn vật cháy tiêu. Mặt trời và mặt trăng hòa hợp nên vạn vật thành tựu.
Bồ Tát cũng như vậy, có hai đạo:
Một là từ bi.
Hai là không.
Đức Phật nói sử dụng cả hai:
Tuy quán xét tất cả đều rỗng không mà chẳng bỏ chúng sanh.
Tuy thương xót chúng sanh mà chẳng bỏ trí tuệ thấy tất cả đều rỗng không. Quán xét tất cả pháp đều không, vì không cũng không nên không vướng mắc vào không, do đó chẳng ngại việc thương xót chúng sanh.
Tuy thương xót chúng sanh nhưng cũng không dính mắc nơi chúng sanh, cũng không chấp vào tướng chúng sanh. Chỉ vì thương xót chúng sanh, mà dẫn dắt họ đi vào Chân không”.